“ANH NGỦ VỚI EM BAO NHIÊU LẦN THÌ CỨ THẾ MÀ TÍNH TIỀN !”
Anh sững sờ khi nghe câu nói ráo hoảnh từ chính người đàn bà anh đã từng có ý định cưới về làm vợ: “Anh ngủ với em bao nhiêu lần thì cứ thế mà tính tiền!”.Hoan vốn được mọi người nhắc đến với nhiều lời khen, nào là đẹp trai, ăn nói có duyên, lại giỏi giang, gia đình điều kiện. Sự đào hoa của anh phần nào cũng chứng minh sự thật đó. Hoan yêu nhiều, mối tình đầu của anh bắt đầu từ thời trung học phổ thông, tình yêu trong sáng thánh thiện gắn với những ký ức đẹp tuổi học trò. Đến khi ra trường đi làm, tính sơ sơ anh cũng có một số vốn kha khá đủ để tự hào trong tình trường. Mỗi mối tình, mỗi một người yêu đều là những kỷ niệm khó phai, đặc biệt họ đều là gái ngoan.
Đến khi gặp Huyền, Hoan gần như liêu xiêu trước vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô. Đã từng gặp và yêu không ít, nhưng có lẽ Huyền là người con gái đầu tiên khiến cho trái tim anh thổn thức đến thế. Huyền khác với những người yêu cũ của Hoan, cô không dịu dàng, không đằm thắm nhưng sự khéo léo, vẻ đẹp sexy, quyến rũ của một người phụ nữ từng trải đã “cưa đổ” trái tim của chàng thợ săn tình yêu. Huyền độc lập, chưa từng một lần dựa dẫm về chuyện tiền bạc, cũng không mảy may nhắc tới chuyện Hoan phải đưa Huyền về ra mắt gia đình, công khai cho mọi người biết chuyện hai người đi lại.
Cô không ngần ngại khi nhắc đến những vấn đề tế nhị, đặc biệt cởi mở về chuyện chăn gối. Hoan biết Huyền đã từng yêu và từng chung đụng với không ít người đàn ông đến trước anh nhưng anh cho rằng đó cũng là chuyện có thể chấp nhận được, bởi Hoan cũng từng yêu không ít người. Nhắc đến Huyền, Hoan thường ví von rằng cô giống như một chất gây nghiện khiến anh lúc nào cũng thấy nhung nhớ. “Rõ ràng tôi biết, nếu so với tiêu chuẩn phụ nữ thì cô ấy đích thị là gái hư. Nhưng chính sự hư hỏng của cô ấy lại khiến tôi mê mẩn. Bên cạnh cô ấy, tôi không kiểm soát nổi suy nghĩ của bản thân mình” – Hoan thường dành những lời lẽ đầy sự tôn sùng khi nhắc đến người phụ nữ khiến trái tim mình đập loạn nhịp ở tuổi 30.
Từ ngày yêu Huyền, Hoan thấy mình đã thay đổi nhiều. Anh hay để ý đến thái độ, tâm trạng của người yêu và quan tâm cô hơn bất kỳ một người yêu nào trước đây. Tình yêu tròn 1 năm, Hoan bắt đầu nghĩ tới đám cưới và đã sẵn sàng cho vai trò của một người chồng, người cha trong gia đình. Trong đầu anh đã sắp sẵn kế hoạch về một đám cưới ấm cúng cùng màn cầu hôn thật đáng nhớ để gây ấn tượng với bạn gái.
Thật bất ngờ, khi bày tỏ về ý định của mình, Huyền nhanh chóng gạt phắt đi: “Em không muốn kết hôn, nói thật là em sợ sự ràng buộc của gia đình. Em thấy như bây giờ mình rất hạnh phúc mà, đâu nhất thiết cứ phải làm đám cưới. Em và anh cùng vui vẻ, các nhu cầu đều được thỏa mãn, anh còn mong điều gì hơn nữa. Cưới xin xong rồi về ở chung một nhà lại nảy sinh không biết bao nhiêu vấn đề, cãi vã, con cái vướng bận, anh không thấy mệt mỏi à?”.
Mới đầu, Hoan còn tưởng Huyền nói đùa, nhưng khi hỏi lại lần thứ hai, Huyền vẫn lặp lại y nguyên lời cũ. Nghe những lời đó, Hoan gần như chết đứng. Nhưng bản lĩnh thu nhặt được từ biết bao nhiêu cuộc tình trước đó đã khiến anh nhanh chóng trấn tĩnh và nhận ra mình đang đối diện với một cô nàng sợ trách nhiệm. Hoan cũng hiểu rằng phương án tốt nhất lúc này là đi tìm một lối thoát riêng cho mình, thay vì ngồi đó làm đủ mọi cách khiến cô ta suy nghĩ lại. “Chả dễ gì có thể lay chuyển được trái tim thép đó, chi bằng chấm dứt tại đây vì tương lai của mình. Cũng may là tình trường đã tôi rèn cho Hoan này một bản lĩnh sắt đá đến mức có thể thấy mọi vấn đề chỉ là chuyện nhỏ. Đàn ông mà, có mất gì đâu!”, Hoan cười đầy ngạo nghễ trước mặt bạn bè khi nhắc đến chuyện chia tay Huyền.
Nói là làm, tuy rằng trong lòng vẫn không ngừng nghĩ ngợi về Huyền nhưng Hoan quyết dứt tình. Tình yêu dành cho Huyền có thật nhưng sự khôn ngoan và tự trọng của một gã đàn ông vốn được mọi người khen ngợi là sành sỏi không cho phép Hoan được mềm yếu. “Phải săn con mồi mới thôi!” – Hoan tự nhủ. Đương nhiên, trong thời gian đó Hoan vẫn đi lại với Huyền vì “Chẳng tội gì mất một nơi giải tỏa nhu cầu sinh lý mà miễn phí trong thời buổi này cả”.
Chỉ vẻn vẹn một tháng, Hoan đã nhanh chóng chuyển hướng tấn công sang Hà – cô đồng nghiệp làm văn thư cùng cơ quan. Hà không sắc sảo, không đẹp như Huyền, nhưng cô có nhiều yếu tố tuyệt vời để làm vợ tốt, đó là ngoan hiền và gia đình có điều kiện. Hơn thế, Hà là “rau sạch”, đã gần 30 tuổi nhưng cô chưa một lần yêu. Thêm 2 tuần nữa để Hoan hạ gục trái tim Hà và ngỏ lời cầu hôn. Mọi chuyện tiến triển khá suôn sẻ theo đúng ý định của Hoan khi Hà gật đầu đồng ý.
Trước khi công khai mối quan hệ với Hà, Hoan cần phải giải quyết dứt điểm với Huyền. Trong lần hẹn hò cuối cùng, Hoan sắp sẵn một kế hoạch khá hoàn hảo. Hai người đi ăn tối như mọi lần, chàng vẫn dành cho nàng những lời tán dương, lời yêu đương nồng nàn, thậm chí sự quan tâm còn nhiều hơn thường ngày khiến nàng “mắt tròn mắt dẹt”. Sau bữa ăn, hai người đến nhà nghỉ quen thuộc, lại lao vào nhau trong những cuộc mây mưa nồng nàn cháy bỏng. “Chiến sự” xong xuôi, Hoan thỏa mãn nằm xuống giường, ôm lấy cô người yêu bé bỏng.
Được một lúc, Hoan đưa tay nâng cằm Huyền lên, nhìn thẳng vào mắt cô nhẹ nhàng nói: “Mình chia tay nhau em nhé! Anh sắp lấy vợ rồi”. Hoan vô cùng hả hê với vị trí của kẻ chinh phục và chiến thắng của mình hiện giờ. Tưởng là Huyền sẽ đáp trả lại bằng một trận cuồng phong, sẽ xông vào cắn cấu hay ít nhất cũng là dành tặng cho mình một cú tát trời giáng coi như món quà cuối cho kẻ phản bội, Hoan nằm im chờ đợi. Nhưng lại thêm một lần bất ngờ nữa, Huyền bỏ tay Hoan ra khỏi người mình, ngồi dậy và thủng thẳng đáp: “Tốt thôi. Chia tay!”.
Cô khoác chiếc áo mỏng rồi ra bàn châm thuốc hút. Mơ màng nhả khói, cô quay lại nhìn thẳng vào người yêu vẫn nằm trên giường, người không một mảnh quần áo, nhấn từng từ khiến Hoan đau nhói:
“À này, anh ngủ với em bao nhiêu lần thì cứ thế mà tính tiền!”.
Nghe dứt lời, Hoan giật nảy mình và ngồi bật dậy, miệng lắp bắp:
“Em, em… Em đùa anh à? Chẳng lẽ em là gái bao ?”.
Huyền quay lại nhặt quần áo vương vãi trên sàn, giọng ráo hoảnh:
“Tất nhiên không phải thế, em có công việc, gia đình lại đàng hoàng, cớ gì phải làm gái kiếm tiền? Nhưng chẳng lẽ em ngủ với anh bao lâu này mà lại không được gì thì thiệt thòi cho em quá? Đây coi như là tình phí anh nhé!”.
Bỏ lại chàng người yêu cũ còn đang ngơ ngác trên giường, Huyền nhanh chóng mặc lại quần áo, lấy túi xách và bước ra ngoài. “Số tài khoản em sẽ nhắn cho anh sau. À, tiền phòng em sẽ thanh toán nhé, anh đừng bận tâm. Bye anh!”, Huyền đóng cửa, trước khi đi không quên gửi lại Hoan một nụ hôn gió.
Huyền đã đi được một lúc, Hoan vẫn nguyên vị trí. Sững sờ, bàng hoàng… tất cả cảm xúc hỗn loạn trong tâm trí người đàn ông mới chỉ lúc nãy thôi còn hả hê trong tâm thế kẻ chiến thắng. “Chinh chiến trên tình trường bao lâu nay, kinh nghiệm yêu dày dạn nhưng mình chưa từng rơi vào tình trạng thảm bại như thế này”, Hoan cay đắng nếm trải cái gọi là tình yêu thời vật chất. Hoan nhắm nghiền mắt nghĩ đám cưới không tình yêu với Hà và tưởng tượng ra nụ cười nhếch mép của Huyền trước khi chào tạm biệt và bất giác rùng mình…